Tom at the Farm (Tom à la ferme) - con người biết nói dối trước khi biết yêu
Bộ phim của đạo diễn trẻ Xavier Dolan vẽ nên một thế giới tiêu điều - ở đó, con người không đủ can đảm đối mặt với sự thật mà chôn vùi nó trong bạo lực và giả dối.
Khi
mất đi người mình yêu thương vĩnh viễn, như bản năng ta luôn cố tin
rằng người đó sẽ không đi mãi. Trước khi nỗi buồn qua hẳn, ta bám
víu vào những mùi hương vương vất hay căn phòng riêng để giữ một bóng
hình luôn hiện diện trong tâm trí.
Trong
Tom at the Farm, khi bạn trai mình qua đời trong một tai nạn, Tom cố giữ
lại ký ức về Guillaume như vậy. Lái xe về nông trại dự đám tang
Guillaume, Tom đồng thời mường tượng cuộc sống bạn trai mình từng có
trước khi gặp anh ở Montreal.
Nhưng
khi tới nơi, ngoài phong cảnh tiêu điều tới bất ngờ, Tom còn bàng
hoàng nhận ra bà mẹ Agathe của Guillaume không hề biết về xu hướng
cũng như mối quan hệ của con mình với Tom. Người anh trai Francis biết
nhưng bắt Tom nói với Agathe Guillaume có một người bạn gái là Sarah –
đồng nghiệp ở chỗ làm. Trước lời yêu cầu đầy bạo lực của Francis,
Tom đành đồng ý. Tại đám tang, Agathe muốn Tom nói vài lời tiễn biệt
Guillaume nhưng vì đè nén tình cảm, Tom từ chối. Francis tức giận và
bằng cách nào đó giữ Tom ở lại trang trại.
Từ
đây, phim Tom at the Farm như biến vào một đường hầm chật hẹp của
những bí mật phơi bày nhưng bị đè nén, những ánh mắt đe dọa của
Francis với Tom cùng sự chống chọi yếu đuối của cậu. Trong khi đó,
Agathe, người mẹ đầy đau khổ nhưng lại nhắm mắt trước cả những sự
vờ vịt trước mặt mình, càng khiến không khí ở trang trại hiu quạnh
thêm nghẹn trong tù túng. Căn nhà yên lặng chỉ thỉnh thoảng vang lên
tiếng đồ bếp rơi trên mặt bàn, như xoáy sâu thêm vào nỗi đau riêng của
mỗi người hiện diện.
Michel
Marc Bouchard, tác giả vở kịch Tom at the Farm nguyên tác của phim, đã
nói về tác phẩm như một cách nhìn cuộc sống của những người đồng
tính, “rất nhiều người biết nói dối trước khi biết yêu”.
Những lời
thoại trong phim gần như luôn luôn là nói dối: Francis nói dối Agathe,
Tom phải bịa chuyện để nói về Sarah dù chính anh mới là người được
Guillaume yêu, khi Sarah tới thăm nông trại, cô cũng phải nói dối về
thân phận mình. Họ thậm chí còn phải “diễn” với bản thân và người
xung quanh: Sarah giả vờ là người yêu của Guillaume, Francis với sự hung
bạo có phần nào che giấu bản chất yếu đuối phụ thuộc của hắn. . .
Còn Tom, anh che giấu chính bản thân mình – khi Francis hăm dọa, kéo lê
Tom trên đất như một con thú bất lực, cái tôi của Tom cũng biến đi để
anh phục tùng y. Tom nhấn chìm con người anh, cả mặt tinh thần lẫn
thể xác. Nỗi thương nhớ khiến anh không muốn chỉ bám víu vào những
ký ức rồi sẽ trôi đi, Tom muốn giữ lại Guillaume và cách duy nhất có
thể là “thay thế” Guillaume ở trang trại, cách duy nhất để anh tin
rằng người mình yêu vẫn sống.
Khi
ra mắt, Tom at the Farm được so sánh với các tác phẩm của Alfred
Hitchcock, cũng bởi phần nhạc phim do Gabriel Yared sáng tác, với chủ
đạo đàn dây, rất giống những đoạn dạo ám ảnh do Bernard Herrmann soạn
cho bậc thầy phim gay cấn. Nhưng bất ngờ là Xavier Dolan chỉ xem phim
của Hitchcock sau khi đã biên tập xong bộ phim thứ tư của mình.
Sự
giống nhau có lẽ bởi Tom at the Farm tập trung vào xây dựng không khí căng
thẳng kể cả khi không có diễn viên nào ngoài Xavier Dolan trên màn
hình. Những khung hình cận lúc từ trước mặt lúc sau lưng trong khung
cảnh yên lặng của đồng quê như nói việc Tom quá bận tâm tới cái chết
của Guillaume mà quên rằng thế giới ngoài kia còn nhiều thứ đáng sợ
hơn, mà khoảng trống Guillaume chỉ là cánh cửa mở ra tất cả.
Một
thủ pháp thú vị trong Tom at the Farm là những chi tiết ngụ ý để mang
lại sự ám ảnh cho câu chuyện, điển hình là sự tương tác giữa nhân
vật Tom và Francis. Ngoài những câu ngắn hay đe dọa, ngôn ngữ chính
của Francis trong phim là sự bạo lực của y. Bộ phim lột tả điều này
không phải những lần hắn đánh đập Tom, mà lại là khi hắn xâm nhập
vào khoảng không gian riêng của cậu. Khoảng ngăn giữa Tom và Francis là
một tấm mành hay cửa mà Francis có thể đạp đổ, xé nát bất cứ lúc
nào.
Nhưng bộ phim nhiều khi né tránh chi tiết bạo lực nhất mà chỉ
chiếu hậu quả, khiến các cảnh nói chuyện giữa hai nhân vật nam luôn
chứa những nguy hiểm có thể dâng trào mà không rõ mức độ. Không chỉ
vậy, màn hình thu hẹp hai lần trong phim khi Tom và Francis có những
lần đối diện mạnh mẽ nhất. Chi tiết lạ này khiến các cảnh không
chỉ thêm nghẹt thở mà còn đặt dấu hỏi cho bản chất của sự bạo
lực: giữa hai khuôn mặt cận kề là lòng căm ghét hay ham muốn?
Chính
ham muốn của con người, ham muốn được chia sẻ nỗi buồn, được thể
hiện tình yêu, cũng bị chôn sâu, nhường chỗ cho bạo lực như thể chống
lại nỗi cồn cào trong chính mỗi người. Phải chăng, khi không thể đối
mặt với sự thật, thật dễ dàng để hành hạ người khác hay chính bản
thân mình? Có lẽ vì thế mà với Tom hay bao người đồng tính khác,
bạo lực sẽ là thứ đeo đẳng họ mãi, như khu trại nhà Guillaume sẽ luôn
mang tông màu tang tóc khi không ai trong căn nhà can đảm nói thật với
nhau.
Tom
at the Farm hòa trộn sự hồi hộp cùng lời thoại đa nghĩa được truyền
tải sắc nét bởi những tài năng diễn xuất được chọn cho phim. Pierre-Yves
Cardinal (vai Francis) mang lại tính gay cấn cho phim với những hành
động bất ngờ đầy hăm dọa, với lối diễn thầm lặng nhưng mạnh mẽ
ngoại hình. Nếu sức mạnh của Francis là cơn lốc xoáy, thì Agathe lại
như ngọn núi lửa chất chứa những nỗi lòng của người mẹ thương con.
Thế giới của Agathe được vẽ ra trên sự giả dối, chực nhấn chìm bà
trong nỗi khổ vì sự thật chúng che giấu. Lise Roy đã thể hiện tuyệt
vời sự thấu hiểu câm lặng tới thách thức những lời nói dối diễn ra
quanh mình qua ánh mắt chịu đựng mạnh mẽ của Agathe.
Hai diễn viên
dệt nên hai tuyến tâm lý luôn xuất hiện kề cạnh để đẩy tuyến truyện
trở nên kịch tính hơn. Xuất hiện ít nhưng Évelyne Brochu cũng mang lại
Sarah rất đáng nhớ, giảm đi sự căng thẳng trong phim với cách ăn nói
cụt lủn hài hước đối lập hoàn toàn với hình tượng người bạn gái
thùy mị qua lời kể.
Đảm
nhiệm cả vai chính cũng việc viết kịch bản và đạo diễn phim, nhưng
Xavier Dolan không khiến bộ phim trở nên một tác phẩm quá cá nhân khi
nội tâm của Tom được anh dàn trải thêm trong những tương tác với các
nhân vật khác chứ không chỉ tập trung vào hình ảnh mang tính thưởng
thức như ở hai tác phẩm đầu tay. Việc bắt tay vào dòng chuyển thể
cho thấy vị đạo diễn trẻ đã có những thách thức mới cho bản thân. Tom
at the Farm có sự gai góc cùng cách xây dựng kỹ lưỡng, hoàn toàn là
một trải nghiệm điện ảnh đáng xem.
Bài đã được đăng trên VnExpress ngày 03/11/2014
Comments